CÂU CHUYỆN CỦA VUA THỎ: ĐỪNG TƯỞNG THƯỞNG HẬU HĨNH CHO NHÂN VIÊN LÀ TỐT
Ở vách núi Nam Sơn có một bầy thỏ. Dưới sự quản lý của Vua Thỏ, bầy thỏ có cuộc sống no đủ, vui vẻ. Nhưng thời gian gần đây, thức ăn thỏ kiếm được ngày càng ít. Nguyên nhân do đâu? Vua Thỏ phát hiện, hóa ra có một số con thỏ lười nhác.
Vua Thỏ phát hiện, một số con thỏ lười nhác đã tạo ra ảnh hưởng xấu đến những con khác. Những con thỏ chăm chỉ cũng cho rằng, làm nhiều hay ít cũng đều như nhau, vậy cần gì phải làm chăm chỉ? Do vậy, chúng rủ nhau không làm việc. Trong tình trạng như vậy, vua Thỏ quyết định tuyên bố: “Ai làm việc chăm chỉ sẽ giành được phần thưởng cà rốt đặc biệt.”
Một chú thỏ xám con đã giành được củ cà rốt khen thưởng đầu tiên của vua Thỏ. Sự kiện này đã gây xôn xao dư luận. Vua Thỏ không ngờ hiệu ứng lại mạnh như vậy, nhưng đó lại là hiệu ứng không tốt. Có một số thỏ cao niên đến gặp vua Thỏ, chỉ ra vô số mặt chưa được của thỏ xám con, đồng thời chất vấn vua Thỏ đã dựa vào tiêu chuẩn nào để thưởng cho thỏ xám con? Vua Thỏ trả lời: “Ta thấy thỏ xám con đã làm việc rất chăm chỉ, nếu như các ngươi cũng như vậy, đương nhiên sẽ nhận được phần thưởng của ta”.
Bầy thỏ đã phát hiện ra bí mật giành được giải thưởng. Chúng nhận ra rằng, chỉ cần trước mặt vua Thỏ thể hiện mình là người chăm chỉ, chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng. Nhưng cũng có một số con thỏ thật thà vì không biết phải làm cách nào để lấy lòng vua Thỏ nên luôn bị thiệt thòi. Lâu dần, bầy thỏ thịnh hành tác phong làm việc hai “linh hoạt”: trước mặt thì một kiểu, đằng sau thì một kiểu. Rất nhiều con thỏ tìm đủ mọi cách để lấy lòng Vua Thỏ, thậm chí không từ mọi thủ đoạn. Phẩm chất trung thực yêu lao động vốn có của bầy thỏ đã bị xói mòn.
Để thay đổi vấn nạn trên, vua Thỏ đã ban hành một bộ quy định khen thưởng. Bộ quy định nêu rõ, tất cả những thức ăn mà bầy thỏ đem về đều phải thông qua kiểm tra, sau đó sẽ tiến hành khen thưởng căn cứ theo số lượng hoàn thành. Trong một thời gian ngắn, năng suất lao động của bầy thỏ thay đổi hoàn toàn, lượng thức ăn dự trữ trong kho cũng nhiều lên.
Nhưng vua Thỏ cũng không đắc chí được lâu. Năng suất lao động của bầy thỏ một thời gian sau lại nhanh chóng đi xuống. Vua Thỏ rất ngạc nhiên nên đã tiến hành điều tra, thì ra nguồn thức ăn gần chỗ bầy thỏ sinh sống đã sớm bị khai thác kiệt quệ, nhưng không con thỏ nào chịu đi tìm nguồn thức ăn mới.
Có một thỏ tai dài chỉ trích thuyết số lượng của vua Thỏ, chính thuyết này đã làm nảy sinh ra tư tưởng chủ nghĩa công lợi về hành vi trong một thời gian ngắn, không có lợi cho việc bồi dưỡng động cơ hành vi thực sự phát triển trong dài hạn của bầy thỏ.
Vua Thỏ nhận thấy thỏ tai dài nói cũng có lý nên bắt đầu suy nghĩ lại. Một hôm, thỏ xám con không hoàn thành nhiệm vụ của ngày hôm đó, anh bạn thân Đô Đô đã chủ động đưa nấm của mình cho thỏ xám. Sau khi biết chuyện, vua Thỏ rất tán thưởng phẩm chất giúp đỡ người khác. Hai ngày sau, vua Thỏ tình cờ gặp Đô Đô ở cửa nhà kho, cao hứng thưởng cho Đô Đô phần thưởng gấp đôi.
Đã có tiền lệ như vậy, trò hai mặt lại thịnh hành trở lại. Bầy thỏ đều tìm cách lấy lòng vua Thỏ, khiến vua Thỏ ăn không ngon, ngủ không yên. Con thì thắc mắc: “Tại sao thần làm nhiều như vậy nhưng lại nhận được ít phần thưởng hơn Đô Đô, bệ hạ dựa vào cái gì lại làm như vậy?”. Con thì chất vấn: “Lần này thần kiếm được rất nhiều thức ăn, nhưng phần thưởng lại ít hơn lần trước, xin hỏi bệ hạ, công bằng ở đâu?”
Lâu dần sự việc càng trở nên tồi tệ hơn, nếu không có phần thưởng nhiều, không ai chịu làm việc. Nhưng nếu không có ai làm việc thì ăn cái gì? Vua Thỏ cảm thấy bất lực. Ông tuyên bố, tất cả những ai đồng ý trở thành tình nguyện viên lập công cho bầy thỏ sẽ lập tức nhận được một giỏ cà rốt to.
Lệnh vua vừa ban, bầy thỏ tranh nhau ghi tên lập công. Vua Thỏ mừng thầm, nhưng đâu ngờ, trong đám thỏ đó, không có con nào hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn. Vua Thỏ giận run người, chạy đi tìm chúng để trách móc. Cả bọn đồng thanh phản bác lại: “Thưa bệ hạ, chuyện này không thể trách chúng thần được. Xin hỏi, cà rốt đã có trong tay rồi ai còn có tâm trạng đi làm việc nữa đây?”.
Lời bình: Trong mô hình quản trị nhân sự, việc khen thưởng nhân viên cần được cân nhắc kỹ càng và áp dụng hợp lý nếu không sẽ phản tác dụng. Củ cà rốt của vua Thỏ không mang lại tác dụng khích lệ, mà ngược lại đã khiến bầy thỏ trở nên ngạo mạn và chỉ thích hư vinh.
Là người lãnh đạo, nếu không cân nhắc kỹ việc sử dụng củ cà rốt thì không những chẳng làm nhân viên chăm chỉ làm việc, là còn chuốc lấy toàn rắc rối. Điều đó đồng nghĩa với việc không đem lại cho nhân viên niềm vui, mà lại là thuốc độc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét